TU ĐỨC _ đại dương trong trái tim

NHỮNG ĐẠI DƯƠNG
TRONG TRÁI TIM BÉ NHỎ
1. Đời sống mỗi người ví như một chiếc áo dài thiêng liêng. Chiếc áo dài này được dệt bằng những sợi chỉ hữu hình và vô hình. Đó là những mối liên hệ nối kết mình với những người khác và với Thiên Chúa.

Mỗi người sẽ mặc chiếc áo dài mình đan, để ra trước Chúa. Chính chiếc áo dài đan bằng những mối liên hệ sẽ là hồ sơ, để nhận thưởng phạt.
Những sợi dây liên hệ được Chúa nhận là đẹp đáng được thưởng, chính là liên hệ tình yêu.

2. Liên hệ với những gì làm nên bộ mặt bề ngoài thường có nhiều giới hạn.
Bộ mặt bề ngoài thường diễn tả theo những cái khuôn có sẵn: Khuôn nghi thức, khuôn phát biểu, khuôn tổ chức, khuôn xã gieo. Tất cả các khuôn đó thường muốn nói lên sự hoành tráng, sự chững chạc, và một số giá trị đo lường được.
Bộ mặt bên ngoài, dù được chuẩn bị chu đáo đến đâu, vẫn không nói lên đúng và đủ sự thực của lòng người, đặc biệt là của những người muốn đáp ứng những khát vọng nội tâm.
Nội tâm đi tìm những gì là thiêng liêng cao cả, là vô biên vô tận. Cái thiêng liêng vô biên, mà nội tâm khao khát nhất, chính là tình yêu. Thế mà bộ mặt bên ngoài lại không luôn phiên dịch trung tín sự thực của lòng người, đặc biệt là tình yêu.
Hơn nữa, trong nhiều trường hợp, bộ mặt bên ngoài lại là thứ đạo đức giả tạo, chủ ý che giấu sự trống rỗng nội tâm, thậm chí còn là phương tiện bị lợi dụng để thực thi sự ác.
Đằng sau những tuyên thệ trung thành vẫn có thể có sẵn ý đồ bất trung. Đằng sau những bắt tay và vỗ tay vẫn có thể có sẵn những nhạo cười và vô cảm.
Cần đi vào lòng người.
3. Liên hệ với chính lòng người bao giờ cũng có giá trị sâu xa.
Đi vào lòng người không cần có kỹ thuật nào cả. Quan trọng nhất là có lửa yêu thương. Lửa yêu thương chân thành nồng nhiệt sẽ tỉnh thức đón chờ và đón nhận tấm lòng người khác với tất cả sự kính trọng.
Những gặp gỡ tin tưởng đằng sau bộ mặt bề ngoài cho phép tôi khám phá thấy: Tình yêu nơi nhiều người là một đại dương mênh mông cao cả.
Hầu như tất cả họ đều có những trải nghiệm khổ đau. Khổ đau của họ là những gánh nặng cuộc đời, là những đắng cay trong những liên hệ, là những thất bại trong việc làm ăn, là những bất công, những phũ phàng, những bội phản được trả đáp cho tình yêu của họ. Khổ đau còn là những bệnh tật, những cô đơn và những giới hạn của họ về nhiều mặt.
Trong khổ đau, họ tự hỏi tại sao, nhưng chẳng có giải đáp nào là thoả đáng.
Họ than thở, nhưng chẳng có chia sẻ nào làm vơi được lòng họ.
Tuy nhiên, họ có tình yêu. Tình yêu của họ giúp họ vượt qua được các trở ngại trên đường.
Gặp những tình yêu cao cả đó, tôi nhớ lại lời thánh Phaolô nói về đức mến:
"Đức mến thì nhẫn nhục, hiền hậu, không ghen tương, không vênh vang, không tự đắc, không làm điều bất chính, không tìm tư lợi, không nóng giận, không nuôi hận thù, không mừng khi thấy sự gian ác, nhưng vui khi thấy điều chân thật. Đức mến tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, hy vọng tất cả" (1 Cr 13,4-7).
4. Tình yêu của họ không ở chỗ chịu đựng, mà nhất là ở chỗ cho đi. Cho đi lớn nhất là hy sinh chính mạng sống mình, như lời Chúa Giêsu đã phán xưa: "Không có tình yêu nào cao cả hơn tình thương của người dám hy sinh mạng sống mình cho người mình thương" (Ga 15,13).
Tình yêu như thế là một hành trình dài, đi về phía trước với nhiều hy vọng. Tình yêu đó biến đổi tất cả cuộc đời con người yêu thương. Con người yêu thương sẽ tìm thấy ánh sáng trong những bóng tối, ngọt ngào trong những đắng cay, khả thi trong những bất khả thi.
Điều làm tôi trân trọng nhất nơi họ là khả năng yêu thương chân chính. Tưởng rằng họ không thể yêu thương quảng đại trong những hoàn cảnh quá khắc nghiệt, thế mà họ vẫn yêu thương một cách đạo đức tuyệt vời. Đúng là trong họ có tình yêu như biển cả bao la hùng vĩ.
Biển cả đó chưa là lời nói sau cùng của tình yêu. Tình yêu ấy vẫn ở lãnh vực tự nhiên. Còn một tình yêu nữa, đó là tình yêu tự nhiên được siêu nhiên hoá. Có những tình yêu rất đẹp trong lãnh vực tự nhiên đã trở thành đẹp hơn, khi được hoà tan vào tình yêu siêu nhiên của Thiên Chúa.
5. Liên hệ được ơn thánh phù trợ để đi vào tình yêu là một dấn thân đầy ý nghĩa.
Chúa là nguồn tình yêu. Người chia sẻ cho những kẻ Người thương chính tình yêu của Người. Tình yêu của Chúa có hình thánh giá. Nghĩa là một tình yêu chấp nhận hy sinh đến bằng lòng chịu chết trên thánh giá để cứu con người.
Với đức tin trong gặp gỡ, tôi khám phá thấy nhiều tâm hồn không những đậm đà tình thương tự nhiên, mà cũng nồng nàn tình yêu siêu nhiên. Tình yêu của họ vẫn là tự nhiên, nhưng được trở thành lửa thiêng, cầu nguyện và hiến mình làm của lễ dâng lên Chúa. Lửa thiêng ấy được ban cho họ từ trái tim Chúa Giêsu, một trái tim bị đâm thâu qua trên thánh giá với biết bao nhục nhã, chỉ để cứu chuộc nhân loại, mà Chúa yêu thương.
Do nhận được lửa từ trái tim Chúa Giêsu, họ bước đi theo tình yêu Chúa. Họ đi một cách khiêm nhường, nên yêu thương của họ rất xa lạ với những bước đi ồn ào, chiến thắng.
Tình yêu của họ âm thầm, đôi khi chôn vùi trong những việc bề ngoài bé nhỏ hèn mọn.
Tình yêu của họ kín đáo, không lộ diện cả ở những việc khác thường, mà cũng rất tế nhị ngay cả trong những việc thường ngày.
Quảng đại trong khiêm nhường, nhất là khiêm nhường vâng theo ý Chúa, đó là một dấn thân làm cho tình yêu của họ nên cao thượng. Khiêm tốn âm thầm cũng là một phấn đấu.
Tuy nhiên, những người bén nhạy, vẫn có thể cảm thấy phần nào biển cả tình yêu của họ. Nó hiện lên trong cái nhìn của họ, trên nét mặt họ, giữa giọng nói của họ và qua nỗi đau của họ.
Đúng là trong trái tim nhỏ bé của họ có những đại dương tình yêu bao la thánh thiện.
6. Những khái quát trên đây của tôi chỉ là tiếng vang yếu ớt của những sự thực thiêng liêng thuộc thế giới nội tâm. Vang vọng này cho tôi niềm vui và hy vọng.
Vang vọng đó đưa tôi vào nhận thức về mình. Tôi chỉ là một con người chứa đầy những bất xứng. Nhưng Chúa đã chủ động làm cho đời tôi có được những sợi dây liên hệ tốt. Trong số đó có những sợi dây nối kết tôi chặt chẽ hơn với Chúa và gần gũi hơn với những cuộc đời đau khổ trên Quê Hương và Hội Thánh Việt Nam yêu dấu của tôi.
"Lạy Chúa, xin hãy dạy con. Tìm an ủi người hơn được người ủi an. Tìm hiểu biết người hơn được người hiểu biết. Tìm yêu mến người hơn được người mến yêu" (Kinh Hoà Bình).
ĐGM. GB Bùi Tuần