SỐNG ĐẠO - HY SINH

TOMASELLA MANFERRARI:
BÀ MẸ HIỀN CHẾT CHO CON ĐƯỢC SỐNG
Tommasella Manferrari là một nữ nha sĩ 39 tuổi, con gái duy nhất của một gia đình khá giả tại miền Reggio Emilia, bắc Italia. Nàng tốt nghiệp nha khoa hồi năm 1985 với điểm tối ưu và sau hai năm tu nghiệp, về làm việc tại trung tâm nhi đồng thành phố cùng và có phòng mạch riêng. Tommasella rất yêu nghề và yêu đời, và không chút bận tâm vì chưa gặp được bạn đời.
Năm 1995, sự tình cờ đưa nàng gặp gỡ với Gianni Bianchini, một kiến trúc sư đảm nhận việc trùng tu căn hộ của Tommasella. Hai người tiến tới hôn nhân sau đó ít lâu và hạnh phúc ngự trị tràn đầy trong gia đình mới này. Hai vợ chồng cư ngụ trong căn hộ dưới nhà cha mẹ Tommasella.
Đầu năm 1998, Tommasella vui mừng khôn tả khi được biết là có thai đứa con đầu lòng. Vì là con một nên nàng rất mong muốn có đàn con đông đảo. Mặt khác, Tommasella có cha mẹ ở ngay lầu trên nên mọi vấn đề trông gửi con cái về sau này không hề làm đôi vợ chồng trẻ này bận tâm.
Nhưng những tháng đầu tiên mang thai đã làm cho Tommasella mệt mỏi lạ thường. Linh tính của một bác sĩ báo trước cho nàng biết điều chẳng lành: quả thật, các cuộc thử nghiệm sau đó cho biết là Tommasella mắc phải chứng bệnh ung thư dưới hình thức hiểm nghèo và độc hại nhất, một hình thức thường xuất hiện nơi những người trên 50 tuổi tại các nước Á châu xa xôi. Để mong chữa trị và ngăn chặn căn bệnh này, Tommasella phải chạy chữa bằng những phương thức trị liệu mạnh mẽ và có thể gây nguy hại cho bào thai đang mang trong lòng. Trước và sau khi biết rõ kết quả các cuộc thử nghiệm, Tommasella đã cương quyết khẳng định trước mặt chồng và cha mẹ cùng các bác sĩ là muốn bảo vệ sự sống trong cung lòng mình và sẵn sàng từ chối mọi cách thức điều trị có thể cứu sống mạng mình nhưng đe dọa bào thai mỏng manh trứng nước của giọt máu trong bụng. Bằng mọi cách, Tommasella yêu cầu các bác sĩ bảo vệ sự sống đang vươn lên cho dù điều này có nghĩa là dẫn mình đến cái chết cầm chắc trong tay. Bà mẹ trẻ cương quyết nói với các bác sĩ: ”Tôi mang thai đã đến tuần thứ 32 rồi và tôi muốn được làm mẹ.”
Tháng 10 năm 1998, Tommasella sinh hạ một bé gái. Lần đầu tiên xiết chặt đứa con bé bỏng trên tay, Tommasella vừa nghẹn ngào vừa hãnh diện hãnh diện vì con đẹp như thiên thần, nghẹn ngào vì không biết có được nhìn con khôn lớn và dìu con những bước chập chững vào đời hay không.
Đứa con vừa chào đời như đã mang lại nguồn sinh lực mới cho Tommasella. Theo quyết định của các bác sĩ điều trị, Tommasella khởi đầu những phương thức trị liệu hóa học rất mạnh và một thời gian sau, cảm thấy khỏe khoắn hơn nhiều. Nhưng thật đáng buồn, Tommasella chỉ khỏe hơn được vài tháng rồi cơn bệnh lại lan nhanh. Khi nhìn con thơ ngây nở nụ cười đầu tiên, bà mẹ trẻ đau xót than thở: ”Mẹ mong biết mấy được đưa con đi dạo mát khi chiều xuống, đựơc thì thầm kể chuyện cổ tích đưa con vào giấc ngủ hồn nhiên mỗi tối, như tất cả các bà mẹ khác. Nhưng sẽ chẳng bao giờ mẹ được hưởng niềm vui đó con ơi.”
Tommasella tiếp tục chiến đấu với cơn bệnh ung thư nan y vì tình yêu đứa con bé bỏng với đôi mằt to tròn đen láy. Nhưng rồi cơn bệnh tàn nhẫn tiếp tục lấn át, sức khỏe của bà mẹ trẻ ngày càng kiệt quệ. Nhưng cơn mệt mỏi làm tay chân bà rời rã, không bồng bế nổi đứa con yêu. Đêm thứ hai 17.5.1999 Tommasella nhắm mắt đầu hàng cơn bệnh, bỏ lại đứa con bé bỏng mới 8 tháng. Người mẹ can đảm này đã cương quyết chọn sự sống cho đứa con yêu, mặc dù phải hy sinh chính mạng sống của mình, cũng như thánh nữ Gianna Beretta Molla (1922-1962) một nữ bác sĩ nhi đồng, được ĐTC Gioan Phaolo II tôn phong chân phước hồi tháng 4 năm 1994, và phong hiển thánh ngày 16-5-2004 với lễ kính ngày 28-4 hằng năm. (La Nazione 22-5-1999)
Radio Veritas