CHÚNG TA PHẢI CHỖI DẬY
Biến cố 11 tháng 9 làm cho cả nước Mỹ bàng hoàng. Trong chương trình truyền hình Early Show, Jane Clayson đã phỏng vấn Anne Graham, con gái của nhà giảng thuyết Billy Graham nổi tiếng: “Làm sao Chúa có thể để cho một điều như thế xảy ra được?”
Anne Graham rất thâm trầm và sâu sắc: “Tôi tin Chúa cũng buồn bởi việc này lắm, như chúng ta vậy, nhưng từ nhiều năm qua chúng ta đã bảo Chúa ra khỏi trường học của chúng ta, khỏi chính quyền, khỏi đời sống chúng ta. Là người lịch thiệp, tôi tin Ngài đã điềm tĩnh rút lui. Làm sao chúng ta có thể mong đợi ơn phúc và sự bảo vệ của Chúa khi chúng ta yêu cầu Ngài để cho chúng ta được yên?
“Tình hình gần đây … những kẻ khủng bố tấn công, thảm sát trong trường học, v.v… Tôi cho là đã bắt đầu khi Madeleine Murray O’Hare kêu ca không muốn cầu kinh trong trường học, và chúng ta đã đồng ý.”
Chúa là sức mạnh và sự thịnh vượng của Dân Chúa, “vì đâu có phải nhờ gươm giáo mà họ chiếm đất đai, đâu có phải cánh tay họ đem được thắng lợi về. Nhưng chính là nhờ tay hữu Chúa, tay mạnh mẽ và ánh tôn nhan Ngài, vì Ngài yêu thích họ.” (Tv 43,4)
Thế nhưng tính ngạo mạn làm cho người ta không thấy được sự yếu hèn của mình, và từ bỏ Chúa. Được dựng nên theo hình ảnh Chúa nên chúng ta sẽ mất, mất trắng tay, đánh mất chính mình, nếu vắng bóng Chúa: “với quân đội nhà, Ngài chẳng còn xuất trận, làm chúng con thua giặc chạy dài, kẻ ghét chúng con cứ mặc tình cướp phá.” (Tv 43,10-11)
Sau khi tàu Titanic được hoàn thành, một phóng viên hỏi viên kỹ sư thiết kế tàu Titanic về sự an toàn của nó. Ông ta tỏ ra rất tự tin: “Ngay cả Thiên Chúa cũng không thể đánh chìm được nó.” Câu trả lời đã được phán quyết cho Titanic ngay trong chuyến đi đầu tiên.
Cũng thế, sự khốn đốn của nhân loại bắt đầu từ sự từ bỏ Thiên Chúa: “Khốn thay dân tộc phạm tội, dân chồng chất lỗi lầm, giống nòi gian ác, lũ con hư hỏng! Chúng đã bỏ Đức Chúa, đã khinh Đức Thánh của Israel, mà quay lưng đi.” (Is 1,4)
Nhưng mặc cho tội lỗi người ta có nhiều đến đâu thì tình yêu Thiên Chúa vẫn lớn hơn: “Tội các ngươi, dầu có đỏ như son, cũng ra trắng như tuyết; có thẫm tựa vải điều, cũng hoá trắng như bông.” (Is 1,18).
Điểm khởi đầu cho ơn cứu độ là quay trở về cùng thánh ý: “Nếu các ngươi chịu nghe lời Ta, các ngươi sẽ được hưởng dùng hoa mầu trong xứ. Còn nếu các ngươi từ chối mà phản nghịch, các ngươi sẽ phải ăn gươm ăn giáo." Miệng Đức Chúa đã phán như vậy.” (Is 1,19-20)
Thánh ý Chúa là đích điểm cho hành trình tìm kiếm hạnh phúc của mọi người. “Nhiều dân tộc sẽ đến và nói rằng: ‘Hãy đến, chúng ta hãy lên núi Chúa và lên nhà của Giacob. Người sẽ dạy chúng ta đường lối của Người và chúng ta sẽ đi theo ý định của Người.” (Is 2,3)
Được dựng nên theo hình ảnh Thiên Chúa nên khi tìm kiếm và sống theo thánh ý Chúa, người ta gặp được chính mình và gặp lại sự hài hoà trong đời người. Khi đó mọi bất ổn xung đột được dẹp yên, và sự sống nẩy sinh khắp nơi: “Họ sẽ lấy gươm rèn nên lưỡi cày, lấy giáo rèn nên lưỡi liềm. Nước này không còn tuốt gươm ra đánh nước kia nữa; người ta cũng sẽ không còn thao luyện để chiến đấu nữa.” (Is 2,4)
Bởi đó, như phải thở luôn để sống, người ta phải tìm kiếm thánh ý Chúa trong mọi giây phút của cuộc đời. Đó chính là sự sống của tâm hồn, điều Đức Kitô tỏ ra quan tâm hơn hết: “các con cũng phải sẵn sàng, vì lúc các con không ngờ, Con Người sẽ đến.” (Mt 24,44)
Sự sống hết sức quí giá, không gì có thể thay thế được. Thế nhưng con người thời hiện đại này đang tự đánh mất sự sống mà không hề hay biết khi gạt Thiên Chúa ra ngoài cuộc sống mình, mà bước vào trào lưu sống thử của thời hiện đại, thử đi không được thì thử lại. Website của Hội Liên hiệp phụ nữ Việt nam kể về một nữ sinh lớp 11 trường THPT huyện Từ Liêm, Hà Nội, đã mua một viên Cytotec, đặt vào tử cung để đẩy cái thai mấy tuần tuổi ra ngoài, rồi bị băng huyết phải đi cấp cứu.
Tiền mua thuốc chẳng bao nhiêu, nhưng một mạng người bị giết, một tâm hồn đã chết là cái giá phải trả cho một tình yêu thử. Cái giá đó là quá đắt, và tương lai của tâm hồn dân Việt sẽ ra sao khi con số thai bị phá mỗi năm khoảng 1,5 triệu?!
Còn đợi đến bao giờ mới chỗi dậy? Mùa Vọng mời gọi chúng ta chỗi dậy, cùng với ân sủng và tình yêu Chúa, chúng ta hãy bước ra khỏi vòng mê hoặc của các giá trị phù du mà tìm về hạnh phúc và sự sống vĩnh cửu.
Từng chữ trong thư Rôma là linh dược cho chúng ta: “Anh em thân mến, biết rằng thời này là lúc chúng ta phải chỗi dậy… chúng ta hãy từ bỏ những hành vi ám muội và mang khí giới ánh sáng. Chúng ta hãy đi đứng đàng hoàng như giữa ban ngày, không ăn uống say sưa, không chơi bời dâm đãng, không tranh chấp ghen tị. Nhưng hãy mặc lấy Đức Kitô, và chớ lo lắng thoả mãn những dục vọng xác thịt.” (Rm 13,11-14)