(c. 1264?)
Chân Phước
Jutta nhìn thấy diện mạo của Thiên Chúa trong các người bất hạnh và cảm thấy
vinh dự khi được phục vụ.
Vị
thánh quan thầy của nước Phổ sinh trong một gia đình giầu có và quyền thế nhưng
từ trần cách đơn sơ như một người nghèo.
Sau khi
kết hôn với một người quý tộc và đạo đức, Jutta và chồng sống rất đạo hạnh, cả
hai quý trọng chân lý và cố gắng trau dồi nhân đức. Trong một cuộc hành hương đến
các thánh địa ở Giêrusalem, người chồng lâm bệnh và từ trần. Bà quả phụ Jutta ở
vậy nuôi con.
Sau khi
con cái đã khôn lớn và có đủ nhu cầu cho đời sống, bà Jutta quyết định sống một
cuộc đời chỉ để làm vui lòng Thiên Chúa. Bà bán mọi y phục, nữ trang, đồ đạc đắt
tiền và gia nhập dòng Phanxicô Thế Tục, với chiếc áo dòng tầm thường.
Kể từ đó
trở đi, cuộc đời bà tận tụy cho tha nhân: chăm sóc người đau yếu, nhất là người
bị cùi; lo cho người nghèo ngay ở các lều tranh lụp xụp của họ; giúp đỡ người
tàn tật và mù lòa mà bà cho họ sống ngay trong nhà. Nhiều người quý tộc thời ấy
đã cười nhạo bà Jutta là không biết dùng thời giờ cho đúng. Nhưng bà Jutta đã
nhìn thấy diện mạo của Thiên Chúa trong các người bất hạnh và cảm thấy vinh dự
khi được phục vụ.
Vào khoảng
năm 1260, trước khi từ trần không lâu, bà Jutta sống gần những người ngoại đạo ở
miền đông nước Ðức. Ở đó, bà dựng một mái nhà đơn sơ và không ngừng cầu nguyện
cho sự hoán cải của những người chung quanh. Trong nhiều thế kỷ, bà được sùng
kính như vị quan thầy đặc biệt của nước Phổ.