(672-754)
Thánh
Boniface, vị tông đồ của người Ðức, đã tận hiến cuộc đời trong việc hoán cải
các sắc tộc ở Ðức.
Thánh
Boniface, vị tông đồ của người Ðức, là một đan sĩ người Anh thuộc Dòng Biển Ðức,
đã hy sinh vinh dự khi được chọn làm đan viện trưởng để tận hiến cuộc đời trong
việc hoán cải các sắc tộc ở Ðức. Ngài có hai đặc tính nổi bật: Kitô Giáo chính
truyền và trung thành với đức giáo hoàng ở Rôma.
Thánh
Boniface, tên thật là Wilfrith, sinh ở Anh Quốc. Ngay khi còn nhỏ, hình ảnh cao
quý của các đan sĩ truyền giáo đã in sâu trong tâm khảm của ngài, do đó, khi bảy
tuổi ngài đã nài nỉ xin theo học trường dòng, dù rằng cha ngài mong muốn cho
con một sự nghiệp ở ngoài đời.
Lớn
lên, ngài làm giám đốc một trường học ở Nursling, Winchester, tại đây ngài là
người đầu tiên viết về văn phạm Latinh bằng tiếng Anh, cũng như sáng tác nhiều
bài diễn giảng được nhiều người sao chép và phổ biến.
Năm ba
mươi tuổi, ngài được thụ phong linh mục và đi rao giảng ở Friesland (thuộc Hòa
Lan bây giờ), nhưng không bao lâu ngài phải trở về Nursling vì cuộc chiến giữa
vua ngoại giáo của Friesland và Charles Martel của Pháp.
Sau cái
chết của đan viện trưởng, các đan sĩ ở Nursling tìm cách giữ chân ngài bằng
cách bầu ngài làm đan viện trưởng, nhưng ngài đã từ chối để tận hiến cho công
cuộc truyền giáo.
Năm
718, ngài đến Rôma để gặp Thánh Giáo Hoàng Grêgôriô II, là người sai ngài đi
truyền giáo cho người Ðức ở Hesse và Bavaria.
Ở
Hesse, trước sự hiện diện của đám đông người ngoại giáo rất tin dị đoan, ngài
đã chặt cây Sồi Thần Linh ở Geismar to lớn và già nua, được dân ngoại dâng cúng
cho thần Thor. Người ta kể chỉ sau vài nhát rìu, cây sồi đã lung lay và sụp đổ,
tách ra làm bốn cho thấy sự mục nát bên trong. Ðó là khởi đầu của một công cuộc
truyền giáo rất thành công của Thánh Boniface và cũng là hạt giống đức tin cho
một giáo hội đầy sinh lực ở Ðức, mà sau này Thánh Boniface được tấn phong làm
giám mục ở đây. Ngài xin các Kitô Hữu ở Anh hỗ trợ công cuộc truyền giáo của
ngài và họ đã đáp ứng với tài chánh, sách vở, vật liệu, và nhất là thường xuyên
cung cấp các đan sĩ để giúp đỡ ngài trong việc giảng dạy.
Thánh
Boniface không chỉ hạn chế hoạt động ở nước Ðức. Ngài còn giúp hình thành sự
tương giao giữa Ðức Giáo Hoàng và các vua ở Ý cũng như ở Pháp. Ngài thúc giục
các thái tử kế vị vua Charles của Pháp triệu tập công đồng để cải tổ giáo hội
trong các phần đất của họ, là nơi chức giám mục được bán cho những người trả
giá cao nhất.
Ngài
không bao giờ quên sự thất bại ở Friesland, do đó khi về già, ngài từ chức giám
mục và trở về hoạt động ở đây với sự thành công đáng kể. Vào một ngày trong
tháng Sáu năm 754, khi ngài đang chuẩn bị cho người Friesland chịu phép Thêm Sức
thì tất cả bị tấn công và bị giết chết bởi các chiến sĩ ngoại giáo.
Lời Bàn
Thánh
Boniface xác nhận một quy tắc của Kitô Giáo: Theo Ðức Kitô là theo con đường thập
giá. Ðối với Thánh Boniface, con đường đó không chỉ là sự đau khổ phần xác hay
cái chết, mà cả sự đau khổ vì bị sỉ nhục, vô ơn trong việc cải tổ Giáo Hội.
Vinh dự của truyền giáo là đem người ngoại giáo trở về với Giáo Hội. Nhưng dường
như, việc chấn chỉnh đức tin ngay trong lòng Giáo Hội, là một việc rất cần thiết,
thì ít người lại cho đó là một vinh dự.
Lời Trích
Chúng
ta phải bền vững trong những gì là chân lý và chuẩn bị linh hồn cho những thử
thách... Ðừng là những con chó không dám sủa hay im lặng nhìn xem, và cũng đừng
là người tôi tớ trốn chạy trước đàn sói. (Thánh Boniface).