BUỒN
Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay tường thuật về hai cái buồn: một cái
buồn của Đức Giêsu và một cái buồn của anh nhà giàu. Đức Giêsu buồn vì người Ngài yêu mến đã từ chối
lời mời gọi của Ngài, buồn vì người mà Chúa yêu thương lại gắn bó với tiền bạc nhiều
hơn là gắn bó với Chúa, đã chọn của cải vật chất hơn là chọn Chúa. Anh nhà giàu buồn vì có sự rạn nứt nơi bản
thân. Anh đã đi tìm gặp Chúa, đã thao thức
tìm kiếm “một cuộc sống vĩnh cửu đời đời”, nhưng anh đã bị tiền bạc vật chất
trói buộc; anh đã từ chối lời mời gọi của Chúa, đã cúi mặt bước đi với đầy phiền
muộn.
Thầy Giêsu đòi anh từ bỏ tiền bạc của cải, điều mà anh đã thu
góp và gắn bó trong bao nhiêu năm, điều mà anh yêu mến nhất và muốn giữ lại nhiều
nhất. Tiền bạc là chỗ dựa của đời anh, anh sẵn sàng làm mọi điều Thầy đòi hỏi,
trừ việc từ bỏ chỗ dựa này.
Không biết anh có nhìn thấy “con người thật” của mình không? Có
thấy mình đang bị của cải trói buộc? Có thấy mình đang làm nô lệ cho tiền bạc vật
chất? Tiếc thay anh không đủ quyết tâm và nỗ lực để ra khỏi sự trói buộc này,
anh cũng không có đủ can đảm để cởi bỏ sự nô lệ với tiền bạc vật chất, dù anh vẫn
khát khao sự sống vĩnh cửu đời đời.
Cái buồn của anh, đôi khi cũng là của bạn và tôi hôm nay. Ai
trong chúng ta cũng từng bị giằng co giữa ước mơ lý tưởng và níu kéo ràng buộc
của tiền bạc vật chất. Của cải vật chất có sức hấp dẫn mãnh liệt. Ta làm chủ nó
hôm nay, nhưng nếu không cương quyết và sáng suốt, ngày mai nó sẽ làm chủ ta và
trở thành xương thành thịt của ta, mà ta không thể thể dứt bỏ.
Không chắc anh nhà giàu có bị luận phạt hay không, nhưng chắc chắn
anh ta khó có được cuộc sống hạnh phúc. Hạnh phúc chỉ đến với người dám sống và
làm theo lời mời gọi của Chúa.
Vào thời Đức Giêsu, giàu có được coi là một phúc lành. Vậy mà
Ngài lại coi giàu có là một cản trở nguy hiểm.
“Người giàu có khó vào Nước Thiên Chúa biết bao!” (Mc.10:23). Nếu ta biết
bỏ tất cả những gì cản trở để đến với Chúa, ta sẽ đạt được chính Chúa. Được Chúa là được tất cả. Có Chúa là có tất cả.
Vì Chúa là hạnh phúc viên mãn. Được Chúa
rồi ta sẽ không còn khao khát gì khác nữa.
Chính vì thế, khi thánh Phêrô hỏi Chúa: “Chúng con đã bỏ mọi sự
mà theo Chúa, chúng con sẽ được gì?” (Mc.10:28). Chúa đã trả lời: “Ai bỏ mọi sự
mà theo Ta, sẽ được gấp trăm, và được sự sống vĩnh cửu.” (Mc.10:30).
Lắm tiền nhiều của sẽ làm con người có ảo tưởng là mình giỏi,
mình thành công, mình cao sang quan trọng...Nó làm con người trở nên kiêu căng,
khép kín trước Thiên Chúa, không cần Thiên Chúa, và hay nhẫn tâm chà đạp lên
quyền lợi phúc lộc của người anh em. Tệ nạn tham nhũng hối lộ và cường quyền áp
bức ở Châu Á ngày nay là một thí dụ về sự nguy hiểm của tiền bạc.
Theo Đức Giêsu, đôi khi ta phải chấp nhận tay trắng, chịu bấp
bênh thua thiệt. Nhưng đừng quên theo Ngài cũng là trở nên giàu có. Không phải sự giàu có do ích kỷ giữ lại,
nhưng là sự giàu có do mở ra và trao tặng.
Không phải sự giàu có do tìm kiếm chiếm đoạt, nhưng là sự giàu có đến
như một quà tặng biếu không.
Người khôn ngoan thì phải biết nhìn xa trông rộng. Biết bỏ những mối lợi trước mắt để tìm kiếm
những giá trị vĩnh cửu. Như thế yêu mến
Chúa là chìa khóa của sự khôn ngoan. Chọn Chúa là chọn giá trị tuyệt đối, vĩnh
cửu không gì có thể so sánh được.
Theo Đức Giêsu, ta sẽ được lại cả những điều đã mất. Và cái được
quan trọng nhất là được chính Đức Giêsu (Pl.3:8).
Lạy Chúa! Xin cho con đừng quay lưng trước lời mời gọi của Chúa,
đừng ngoảnh mặt để tránh cái nhìn yêu thương Chúa dành cho con.
Xin dạy con biết yêu mến Chúa trên hết mọi sự. Vì Chúa là hạnh
phúc và là cùng đích của đời con. Amen.
(Tổng hợp từ R. Veritas)