ƠN GỌI
“Hãy tin rằng Ngài sẽ cho bạn những ơn
thánh cần thiết vào những thời điểm cần thiết vì Ngài đã nói “ơn Ta đủ cho
con”, và Ngài không bao giờ thử thách quá sức chịu đựng của bạn”
“Ơn Gọi” – chỉ hai chữ thôi nhưng đã đặt ra
cho con biết bao nhiêu câu hỏi ngay từ khi con có trí khôn. Ơn gọi là gì? Là ai
gọi? Gọi như thế nào? Và tại sao lại gọi?… Biết bao nhiêu câu hỏi tại sao và tại
sao mà chưa có lời giải đáp. Hai chữ ấy theo con lớn lên khiến con càng phải đi
tìm câu trả lời cho mình, và từng bước con khám phá ra qua cuộc sống, qua những
biến cố hàng ngày.
“Ơn Gọi” – là một cái gì đó rất bình
thường nhưng cũng thật phi thường. Bình thường vì nó chỉ là một tiếng gọi nhưng
phi thường vì tiếng gọi ấy chỉ là một ơn mà Thiên Chúa ban cho mỗi người. Được
sinh ra làm người và làm con Chúa chính là một hồng ân và ơn gọi sống đời thánh
hiến mà Chúa dành cho con là một quà tặng mà con được nhận. Con đã được mời gọi
dấn thân vào đời sống tu trì một cách rất tình cờ và cũng thật tự nhiên. Lời mời
gọi ấy văng vẳng quanh con, qua gia đình, anh chị em, bạn bè, qua những nơi, những
người mà con tiếp xúc. Lời gọi ấy âm thầm nhưng lại mãnh liệt. Đã nhiều lần con
muốn làm ngơ trước lời ấy nhưng dường như càng lẩn trốn thì tiếng gọi ấy càng
lớn dần trong con và ngày càng thôi thúc con phải làm điều gì đó cho Chúa, cho
mọi người và cho chính bản thân. Con cảm thấy mình rất can đảm, can đảm vì dám
bước theo Chúa, can đảm vì có một quyết định mà người khác cho là “điên”…. Vâng,
con chấp nhận như thế vì chính con cũng biết rằng: đi theo Chúa là khổ cực, là
từ bỏ mọi thứ mà lẽ ra con sẽ có ở độ tuổi này. Theo Chúa là từ bỏ gia đình,
anh chị em để sống chung trong gia đình mới với mỗi người mỗi nết khác nhau, và
theo Chúa chính là lội ngược dòng….
Nhưng khi đến được điểm hẹn với
Chúa, con thấy mình hạnh phúc, hạnh phúc vì có Chúa, hạnh phúc vì thực hiện điều
Chúa muốn và hạnh phúc vì xuất phát từ con tim con. Bởi con biết cuộc sống con ở
trong tay Chúa, chọn con cũng là sáng kiến của Chúa. Và cũng thật kỳ diệu thay
khi sáng kiến ấy lại xuất phát từ khi con chưa lọt lòng mẹ thì Chúa đã chọn,
Chúa chỉ việc đợi chờ con đáp trả một cách tự do mà không ràng buộc.
Và bây giờ con đã hiểu, con vẫn đang
trên hành trình đi tìm hạnh phúc, và chỉ khi nào con chia sẻ hạnh phúc ấy cho mọi
người thì con mới thực sự hạnh phúc trong Chúa.
Xin mọi người hãy tiếp tục cầu nguyện
cho ơn gọi của con nhé…
Thùy Phương