Tìm hiểu Lời Chúa _ ngày 28/12

Ngày 28 tháng 12
CÁC THÁNH ANH HÀI
Lễ Kính
1Ga 1, 5-2, 2; Mt 2, 13-18
BÀI ĐỌC: 1Ga 1, 5-2, 2
1              5 Anh em thân mến, đây là lời loan báo của Đức Giê-su Ki-tô mà chúng tôi đã nghe, và nay chúng tôi loan báo cho anh em: Thiên Chúa là ánh sáng;nơi Người, không có một chút bóng tối nào. 6 Nếu chúng ta nói là chúng ta hiệp thông với Người mà lại đi trong bóng tối, thì chúng ta nói dối và không hành động theo sự thật. 7 Nhưng nếu chúng ta đi trong ánh sáng cũng như Thiên Chúa hằng ngự trong ánh sáng, thì chúng ta được hiệp thông với nhau, và máu Đức Giê-su, Con của Người, thanh tẩy chúng ta sạch hết mọi tội lỗi. 8 Nếu chúng ta nói là chúng ta không có tội, chúng ta tự lừa dối mình, và sự thật không ở trong chúng ta. 9 Nếu chúng ta thú nhận tội lỗi, Thiên Chúa là Đấng trung thành và công chính sẽ tha tội cho chúng ta, và sẽ thanh tẩy chúng ta sạch mọi điều bất chính. 10 Nếu chúng ta nói là chúng ta đã không phạm tội, thì chúng ta coi Người là kẻ nói dối, và lời của Người không ở trong chúng ta.
2           1 Hỡi anh em là những người con bé nhỏ của tôi, tôi viết cho anh em những điều này, để anh em đừng phạm tội. Nhưng nếu ai phạm tội, thì chúng ta có một Đấng Bảo Trợ trước mặt Chúa Cha: đó là Đức Giê-su Ki-tô, Đấng Công Chính. 2 Chính Đức Giê-su Ki-tô là của lễ đền bù tội lỗi chúng ta, không những tội lỗi chúng ta mà thôi, nhưng còn tội lỗi cả thế gian nữa.
ĐÁP CA: Tv 123
Đ. Hồn ta tựa cánh chim thoát lưới người đánh bẫy. (c 7a)
2 Nếu mà Chúa chẳng đỡ bênh ta, khi thiên hạ nhằm ta xông tới, 3 hẳn là họ đã nuốt sống ta rồi, lúc đùng đùng giận ta như vậy;
4 Hẳn là nước đã cuốn ta đi, dòng thác lũ dâng lên ngập đầu ngập cổ; 5 hẳn là nước cuồn cuộn đã dâng lên ngập cổ ngập đầu.
7b Lưới giăng đã đứt rồi, thế là ta thoát nạn. 8 Ta được phù hộ là nhờ danh thánh Chúa, Đấng đã dựng nên cả đất trời.
TUNG HÔ TIN MỪNG:
Hall-Hall: Lạy Thiên Chúa, chúng con xin ca ngợi hát mừng, tuyên xưng Ngài là Đức Chúa. Lạy Chúa, đoàn Tử Đạo quang huy hùng dũng, máu đào đổ ra minh chứng về Ngài. Hall.
TIN MỪNG: Mt 2, 13-18
                13 Khi các nhà chiêm tinh đã ra về, thì sứ thần Chúa hiện ra báo mộng cho ông Giu-se rằng: "Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập, và cứ ở đó cho đến khi tôi báo lại, vì vua Hê-rô-đê sắp tìm giết Hài Nhi đấy! "14 Ông Giu-se liền trỗi dậy, và đang đêm, đưa Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập. 15 Ông ở đó cho đến khi vua Hê-rô-đê băng hà, để ứng nghiệm lời Chúa phán xưa qua miệng ngôn sứ: Ta đã gọi con Ta ra khỏi Ai-cập.
16 Bấy giờ vua Hê-rô-đê thấy mình bị các nhà chiêm tinh đánh lừa, thì đùng đùng nổi giận, nên sai người đi giết tất cả các con trẻ ở Bê-lem và toàn vùng lân cận, từ hai tuổi trở xuống, tính theo ngày tháng ông đã hỏi cặn kẽ các nhà chiêm tinh. 17 Thế là ứng nghiệm lời ngôn sứ Giê-rê-mi-a:18 "Ở Ra-ma, vẳng nghe tiếng khóc than rền rĩ: tiếng bà Ra-khen khóc thương con mình và không chịu để cho người ta an ủi, vì chúng không còn nữa.

AI CHẾT VÌ CHÚA
MỚI GIỮ ĐƯỢC SỰ SỐNG CỦA MÌNH
Mọi loài Chúa cho có sự sống, sự sống ấy chỉ sự sống được tạo dựng nên hữu hạn. Thực vậy, không một loài có sự sống nào tồn tại được ngàn năm, mà một ngàn năm đối với Chúa cũng chỉ bằng một ngày (x. 2Pr 3, 8). Duy chỉ có Đức Giêsu từ cõi chết sống lại đi vào sự sống vinh quang vĩnh hằng. Bởi thế, ai muốn được sống đời đời, thì Kinh Thánh dạy: “Nhờ thanh tẩy, ta được mai táng làm một với Đức Giêsu Kitô trong sự chết, ngõ hầu như Đức Kitô nhờ bởi vinh quang của Cha, đã được sống lại từ cõi chết, thì cả ta nữa, ta cũng được bước đi trong đời sống mới” (Rm 6, 4).
Thế thì các chú bé ở Bethlem và toàn vùng phụ cận từ hai tuổi trở xuống bị giết theo lệnh vua Hêrôđê chỉ vì ghen tức sợ Hài Nhi Giêsu tiếm quyền ông (x. Mt 2, 16). Các chú này đã được thanh tẩy bằng máu của mình để được mai táng với Đức Kitô Giêsu trong sự chết, thì chắc chắn được cùng với Ngài sống lại từ cõi chết.
Vậy cái chết của các chú bé đã trở thành biến cố tiên tri: Chúa Giêsu muốn thanh tẩy và tái sinh cả nhân loại thoát nô lệ tội lỗi, khỏi tay tử thần nhờ tin vào Ngài, khởi đi từ Bí tích Thánh Tẩy. Vì các chú bé vô tội bị giết oan, không phải chỉ vì Hêrôđê quá tham quyền sinh độc ác, nhưng còn bởi tội các Thượng tế và Ký lục: họ đã mở Sách Thánh và được biết Đấng Cứu Thế sinh ra ở Bethlem, rồi chỉ điểm cho Hêrôđê đi lùng bắt và triệt hạ Hài Nhi Giêsu, trong lúc những người trí thức, điển hình như ba đạo sĩ ngoại giáo lại tìm đến thờ lạy Hài Nhi, là Vua Do Thái chứ không phải Vua của quốc gia họ. Toàn dân Israel là dân Chúa chọn thì lại dửng dưng trước lời của ba đạo sĩ đến báo cho họ biết “Vua của người Do Thái mới sinh ra cho họ” (x. Mt 2, 1-12).
Như thế tội của dân Chúa chọn là thờ ơ lãnh đạm trước Lời Chúa dùng dân ngoại đến nhắc bảo họ: Hãy mở rộng cõi lòng Đức Tin và lòng mến đón nhận Con Một Thiên Chúa là quà tặng đặc biệt Chúa Cha ban riêng cho dân Ngài đầu tiên. Tội thờ ơ lãnh đạm này càng ngày càng gia tăng đến nỗi chính Con Một Chúa đã phải lên tiếng trách: “Các ngươi như lũ trẻ ngồi nơi chợ mà nói với lũ kia rằng: Chúng ta thổi sáo, chúng bay không múa, chúng ta than vãn, chúng bay không đấm ngực! Ông Gioan đến không ăn uống, thì họ nói: “Ông ta bị quỷ ám”. Con Người đến cũng ăn cũng uống, thì họ nói: “Kìa Con Người mê ăn chè chén bạn bè với quân thu thuế và tội lỗi” (x. Mt 11, 16-19). Thế nên Chúa để cho dân ngoại Roma đến triệt hạ thánh địa Giêrusalem của họ vào năm 70, và bắt dân tản đi khắp thế giới, bản đồ nước này bị xóa, chắc chắn là kéo dài cho đến ngày cánh chung! Đây là biến cố đau thương nhất trong lịch sử dân Do Thái, dù xưa kia Chúa đã cho đế quốc Babylon đến triệt hạ Đền Thờ của họ và bắt dân đi lưu đày vào năm – 587 đến năm – 538. Nhưng biến cố đau thương ấy chỉ xảy trong 40 năm; còn biến cố xảy ra vào năm 70, thì sự đau đớn kéo dài vô tận, khiến cho bà Rakel, tổ phụ của họ, dù bà đã chết nằm trong mộ tại Rama (x. St 35, 16-25), mà người Do Thái vẫn đồng hóa Rama với Bethlem (x. Gr 40), khiến bà đội mồ chỗi dậy khóc than con cháu mình, và không ai có thể an ủi được! (x. Mt 2, 18: Tin Mừng)
Nhưng đối với những ai tin yêu Đức Kitô Giêsu là Đấng cứu độ duy nhất (x. Cv 4, 12) mà tìm đến kết hợp với Ngài, thì Ngài có dư cách và dư sức mạnh cứu thoát họ khỏi cảnh nô lệ, nhất là thoát tay tử thần. Bởi vì Ngài là ánh sáng, mà ánh sáng luôn luôn chiến thắng bóng tối sự chết. Do đó “nếu ta nói ta thông hiệp với Ngài, mà ta lại đi trong tối tăm, thì ta nói láo và ta không có sự thật; nhưng nếu ta đi trong ánh sáng: Sống kết hợp với Chúa Giêsu là ánh sáng, thì ta được thông hiệp với nhau và máu của Đức Kitô Giêsu, Con của Cha tẩy sạch ta khỏi mọi tội lỗi. Bởi đó đừng ai lừa dối nói là tôi vô tội, nhưng nếu ta xưng thú tội ta, thì Ngài trung tín và công chính đủ để tha thứ tội lỗi cho ta, và tẩy sạch ta khỏi mọi điều bất chính” (1Ga 1, 5-9: Bài đọc). Vì thế mà thánh Gioan kêu gọi mọi người: “Nếu ai trót phạm tội, thì này có Đấng Bầu Chữa nơi Cha, Đức Kitô Giêsu, Đấng Công Chính và Ngài hy sinh đền tạ các tội lỗi ta” (1Ga 2, 1-2: Bài đọc).
Khi ta được thông hiệp với Chúa Giêsu, thì: “Hồn ta tựa cánh chim, thoát lưới người đánh bẫy, vì nếu mà Chúa chẳng bênh đỡ ta, khi thiên hạ nhằm ta xông tới, hẳn là họ nuốt sống ta rồi, lúc đùng đùng giận ta như vậy…Nhưng lưới chúng giăng đã đứt, thế là ta thoát nạn, vì ta được phù hộ là nhờ danh thánh Chúa, Đấng đã dựng nên cả đất trời” (Tv 124/123, 2-8: Đáp ca).
Dù độc ác, mưu mô như vua Hêrôđê, dối gạt các đạo sĩ: “Các ông hãy đi dò hỏi tường tận về Hài Nhi, và khi đã tìm thấy, thì hãy báo lại cho trẫm, để trẫm cùng đi yết bái Ngài” (Mt 2, 8). Nhưng Chúa đã sai sứ thần của Ngài báo cho ba đạo sĩ đi lối khác mà về quê, đừng trở lại với Hêrôđê. Vua Hêrôđê ngóng đợi ba đạo sĩ trở lại mà không có tin tức gì, ông tức cuồng ra lệnh giết hết các trẻ nhỏ từ hai tuổi trở xuống ở Bethlem và các vùng phụ cận (x. Mt 2, 12-16: Tin Mừng). Ông tưởng làm như thế chắc chắn đã giết được Con Thiên Chúa! Nhưng ông lầm to! Vì: “Dù các vua chúa trần gian cùng nổi dậy, rập mưu đồ chống lại Đấng Chúa đã xức dầu phong vương, Chúa từ trời cao nhìn xuống thấy thế bật cười, Ngài chế nhạo chúng” (Tv 2, 1-4).
Vậy nhờ ơn phù trợ của Thiên Chúa, chúng ta cùng với Hội Thánh cất lời tung hô: “Lạy Thiên Chúa, chúng con xin ca ngợi hát mừng, tuyên xưng Ngài là Đức Chúa. Lạy Chúa, đoàn Tử Đạo quang huy hùng dũng, máu đào đổ ra minh chứng về Ngài” (Tung Hô Tin Mừng).
Tuy nhiên, nhân loại ngày hôm nay, trong đó có không ít người Công Giáo, còn độc ác hơn vua Hêrôđê, cụ thể vào năm 2008, nước Mỹ tuyển cử tân Tổng thống, ông Obama ra ứng cử, ông này chủ trương cho phá thai, nghịch với giáo lý Hội Thánh Công Giáo! Hội Đồng Giám mục Mỹ kịch liệt lên tiếng phản đối trên các phương tiện truyền thông, và còn cảnh báo những người Công Giáo: Ai bỏ phiếu cho ông Obama, thì không xứng đáng rước Lễ! Thế mà có đến 61% người Công Giáo lại bỏ phiếu cho ông này, là tiếp tay ủng hộ luật cho phép phá thai của ông!
Năm 1961, ý thức hệ Tư bản và Xã hội chủ nghĩa gia tăng cực độ giữa dân tộc Đức, khiến họ đưa đến quyết định tôn trọng nhau: ai thích Cộng sản thì ở Đông Đức; còn ai ưa Tư bản thì sống ở Tây Đức. Nhưng làn sóng người ở Đông Đức tràn qua Tây Đức mỗi ngày một tăng, khiến họ phải xây bức tường chia đôi đất nước từ ngày 13-08-1961. Tường dài 700km, cao 8m, dầy 3m. Tiếc thay bức tường dựng lên lại càng tăng thêm sự thù ghét giữa đôi bên!
Nhưng sau 3 giờ, ông Gorbachov, Tổng bí thư đảng Cộng sản Liên Xô gặp Đức Giáo hoàng Gioan Phaolô II, ông trở về nước tuyên bố giải tán đảng Cộng sản. Tức khắc bức tường ô nhục Bá Linh bị phá đổ đêm ngày 12 rạng ngày 13-11-1989. Đó là ngày giải phóng vui mừng nhất của nước Đức, vì toàn dân Đức ai cũng ôm ấp mơ ước cuộc giải phóng này gần nửa thế kỷ, nay trở thành sự thật. Trước ơn vui mừng lớn lao Chúa ban cho dân tộc Đức như thế, nhưng cũng vào thời điểm ấy, chính phủ Đức lại ra Luật cho phá thai! Nhiều trẻ vô tội bị chính cha mẹ giết, còn độc ác hơn vua Hêrôđê! Bởi đó, các Đức Giám mục Đức ra lệnh các nhà thờ Công Giáo không đổ chuông mừng ngày đất nước được giải phóng! Sự im lặng ấy biểu lộ những thai nhi không khóc lên được, đau đớn hơn bà Rakel đã đội mồ khóc thương con cháu bà bị lưu đày bên Babylon!
THUỘC LÒNG
Hết những ai không chịu nhìn nhận Thiên Chúa, tự bản chất nó là kẻ ngu đần (Kn 13, 1).
Ai không yêu mến Thiên Chúa, nó là đồ khốn kiếp (1Cr 16, 22).
http://phaolomoi. net
Lm GIUSE ĐINH QUANG THỊNH