Mẹ yêu dấu!
Chúa bảo con: những kẻ "ÍCH KỶ" sẽ không được đến đây! Con tin chắc Mẹ
của con là người tốt và con sẽ giới thiệu với Ngài cả ba lẫn mẹ yêu dấu của
con.
Mẹ yêu dấu!
Con đã từng mong muốn làm con gái bé bỏng của Mẹ. Con hoàn
toàn không hiểu việc gì đã xảy ra. Con đã từng vui mừng khi nhận ra sự tồn tại
của mình. Con ở trong một nơi tối nhưng rất dễ chịu. Con thấy mình có các ngón
tay và ngón chân...
Con ngày một lớn dần nhưng vẫn chưa đụng được các bức tường
xung quanh con. Con trải qua hầu hết thời gian nghĩ ngợi và ngủ...
Ngay từ những ngày đầu, con đã cảm nhận mối liên hệ đặc biệt
giữa Mẹ và con. Thỉnh thoảng con nghe Mẹ khóc và con đã khóc với Mẹ. Con nghe
Ba hét lại. Con rất buồn và mong Mẹ tìm lại được niềm vui. Con muốn biết tại
sao Mẹ khóc nhiều như thế...
Có một ngày, con nghe Mẹ khóc suốt. Con đau lòng cho Mẹ.
Con không thể tưởng tượng sao Mẹ lại buồn đến thế.
Cũng trong ngày đó, điều khủng khiếp nhất đã xảy ra. Một
quái vật chui vào nơi náu thân ấm áp và dễ chịu của con. Con sợ qúa, con hét
lên, nhưng Mẹ đã không làm gì để cứu con cả. Có lẽ Mẹ không hề nghe tiếng con
Con quái vật tiến đến càng gần, trong khi con gào thét:
"Mẹ ơi! Mẹ ơi! cứu con với! Mẹ ơi! cứu con với!" Con khiếp sợ tột
cùng. Con gào thét mãi cho đến khi kiệt sức...
Rồi con quái vật bắt đầu xé toạc hai cánh tay con ra. Con
đau lắm, nỗi đau không thể diễn tả nổi. Con quái vật vẫn chưa chịu dừng tay. Ôi!
Con nài xin nó dừng tay. Con gào thét trong kinh hoàng khi nó xé toạc cả hai
chân con. Con chết dần...
Con biết con sẽ chẳng bao giờ con còn được trông thấy mặt Mẹ
hoặc nghe Mẹ nói rằng: "Mẹ yêu con dường bao". Con muốn lau đi giọt
nước mắt của Mẹ.
Con có nhiều dự định làm cho Mẹ thật hạnh phúc. Giờ đây con
không thể làm được rồi, tất cả những ước mơ của con đã tiêu tan. Dù đang gánh
chịu nỗi đau đớn thể xác, con cảm thấy cõi lòng mình tan nát. Hơn tất cả mọi sự,
con muốn được là con gái của Mẹ...
Còn gì nữa đâu vì con đang chết trong đau đớn? Con chỉ có
thể hình dung ra những điều ghê gớm, mà người ta đã làm với Mẹ. Con muốn nói:
Con yêu Mẹ trước khi ra đi, nhưng con không biết dùng lời lẽ nào để Mẹ có thể
hiểu con.
Và rồi, con không còn thở nổi: con chết!
Con thấy mình được bay lên. Con được một thiên thần cao lớn
đưa đến một nơi tuyệt đẹp.
Con vẫn còn khóc, nhưng nỗi đau thể xác đã tan biến. Thiên
thần dẫn con đến gặp Chúa và Ngài chúc phúc cho con. Ngài nói Ngài yêu con dường
bao. Con hỏi Ngài điều gì khiến con phải chết. Ngài trả lời: "Phá thai! Ta
rất tiếc, con bé nhỏ, vì Ta biết nó kinh khủng ra sao."
Con không biết phá thai là gì. Con đoán "phá
thai" là tên của con quái vật đã rất ghét sự hiện diện trên đời này của
con, một đứa trẻ thơ ngây, dễ thương...
Con gởi những lời này đến Mẹ để chỉ nói rằng: con yêu Mẹ và
con muốn được làm con gái bé nhỏ của Mẹ dường bao.
Con cố gắng hết sức để sống. Con muốn được sống. Con có ước
muốn nhưng con không thể làm được, vì con quái vật qúa dữ tợn kia. Nó rút chân
tay con ra khỏi lòng Mẹ và cuối cùng cả người con nữa. Con không thể nào sống nổi.
Con chỉ muốn Mẹ biết con đã cố gắng ở lại với Mẹ. Con không muốn chết.
Nhưng, Mẹ ơi! giờ đây con hoàn toàn hạnh phúc được ở nơi của
Chúa và có nhiều bạn bè chơi đùa cùng con. Nơi đây chỉ có những khuôn mặt vui
tươi. Con sẽ ở đây chờ Mẹ.
Mẹ yêu dấu! Chúa bảo con: những kẻ "ÍCH KỶ" sẽ
không được đến đây! Con tin chắc Mẹ của con là người tốt và con sẽ giới thiệu với
Ngài cả ba lẫn mẹ yêu dấu của con.
Mẹ hãy coi chừng tên quái vật phá thai. Con yêu Mẹ và rất ghét
Mẹ phải trải qua nỗi đau mà con phải chịu đựng. Hãy thận trọng Mẹ nhé! Con yêu
Mẹ...
Con gái bé bỏng của Mẹ
"Hãy chuyển thông điệp này đến nhiều người"...