Một nhạc sĩ đã từng viết: “Cuộc đời
quanh ta có biết bao là nét đẹp.” Vậy những nét đẹp của đời linh mục là gì? Tại
sao đời linh mục lại có những nét đẹp như thế?
Cuộc
sống quanh ta với biết bao là nét đẹp. Nét đẹp của hoa cỏ đồng nội. Nét đẹp của
trăng sao, cá nước chim trời. Nét đẹp của những cánh đồng mênh mông bát ngát,
hay nét đẹp của những dòng sông hiền hòa, trĩu nặng phù sa. Nét đẹp của thiên
nhiên và nét đẹp của con người. Đó là nét đẹp của trí tuệ, nét đẹp về hình thể,
nét đẹp của lòng nhân ái bao dung, nét đẹp trong những lời thơ, tiếng hát v.v… Thế
nên, một nhạc sĩ đã từng viết: “Cuộc đời quanh ta có biết bao là nét đẹp.” Vậy
những nét đẹp của đời linh mục là gì? Tại sao đời linh mục lại có những nét đẹp
như thế?
Trong
một bài viết đã lâu, linh mục Anthony Đào Quang Chính, OP, có đề cập đến 6 niềm
vui sướng và 5 niềm khổ đau trong đời linh mục: “Cái sướng thứ nhất là được gọi
bằng “cha”; thứ hai là được bài hát nào đó ca tụng rằng: Chúa chọn con lên hàng
khanh tướng; thứ ba là nghe tội người khác; thứ tư là ngồi chỗ kính trọng; thứ
năm là không bị lo lay-off, nghĩa là thất nghiệp; và thứ sáu là cha nói một tiếng
bằng chúng con nói mười tiếng.” Suy cho cùng, những niềm vui sướng ấy chỉ dừng
lại ở khía cạnh hình thức bên ngoài mà thôi. Những niềm vui sướng ấy không nói
lên những nét đẹp nơi căn tính và sứ vụ của người linh mục. Căn tính sâu xa của
đời linh mục đó chính là nét đẹp của tâm linh, nét đẹp của sẻ chia, nét đẹp của
tha thứ, và nét đẹp của hy sinh.
Nét đẹp của tâm linh
Linh
mục là con người của cầu nguyện, là thầy dạy về cầu nguyện. Là con người của cầu
nguyện, linh mục nguyện gẫm, suy niệm Lời Chúa, giảng dạy Lời Chúa, viếng Chúa,
Chầu Thánh Thể và dâng Thánh lễ mỗi ngày. Đó là những nét đẹp tâm linh trong đời
linh mục.
Mỗi
lần nguyện gẫm, linh mục có thời gian nhìn lại chính mình, nhìn lại mối tương
quan giữa mình với Thiên Chúa, hay mối tương quan giữa mình với giáo dân. Mỗi lần
suy niệm hay giảng dạy Lời Chúa, linh mục phải là người để Lời Chúa soi sáng, dẫn
đường để rao giảng những lời của an ủi yêu thương, những lời của sự thật và sự
sống. Mỗi lần viếng Chúa, chầu Thánh Thể, linh mục quỳ gối thinh lặng, cầu nguyện
và chiêm ngắm Thánh Thể là bí tích của tình yêu, một tình yêu cao trọng, một
tình yêu đến cùng mà Chúa Giêsu, vị linh mục thượng phẩm đời đời đã dành cho
nhân loại. Mỗi lần dâng Thánh lễ là mỗi lần linh mục hiệp cùng hy tế của Chúa
Giêsu trên thập giá, để dâng cả những suy nghĩ, dự định, ước muốn; dâng cả những
lỗi lầm, bất xứng trong đời linh mục lên cho Thiên Chúa Cha, để cầu nguyện cho
bản thân, nhất là cầu nguyện cho những đau khổ của đoàn chiên mà Chúa trao phó.
Nét đẹp của sẻ chia
Nhiều
bổn đạo đau khổ, tuyệt vọng bởi những biến cố đau thương giữa đời thường. Họ
tìm đến nhờ linh mục cho những lời khuyên, giúp lời cầu nguyện để vượt qua những
khó khăn và thử thách. Đau khổ về tinh thần lẫn vật chất. Nhiều bà con vướng
vào cảnh nợ nần, hoặc quá nghèo tìm đến với linh mục, nói thật những đau khổ ấy
với linh mục, họ hy vọng được ngài sẻ chia. Có cha mẹ nào lại không thương những
đứa con đang hoạn nạn, nghèo túng của mình. Vì vậy, người linh mục luôn đồng cảm
với những nỗi thống khổ của nhiều bổn đạo trong giáo xứ mà ngài coi sóc. Cha
giúp lời cầu nguyện. Cha thăm viếng động viên. Thậm chí cha giúp một chút tiền
để họ vượt qua khủng hoảng và bế tắc. Vì vậy, linh mục là người “bị ăn”, là tấm
bánh được bẻ ra để phân phát cho những ai đang đói khát.
Nhiều
linh mục tổ chức mời đoàn bác sĩ ở thành phố về nhiều giáo xứ tỉnh lẻ ở thôn
quê để khám bệnh, phát thuốc miễn phí cho bà con giáo dân. Nhiều linh mục tổ chức
những đợt phát quà cho bà con giáo dân nghèo mỗi dịp Giáng sinh hay Tết đến. Nhiều
linh mục tổ chức những đợt phát học bổng cho các em thiếu nhi có hoàn cảnh khó
khăn nhưng chăm chỉ học hành. Gia đình nào có tang chế, linh mục đến hiệp dâng
Thánh lễ, cầu nguyện và chia sẻ sự mất mát lớn lao. Đó là những nét đẹp của sẻ
chia và yêu thương trong đời linh mục.
Nét đẹp của tha thứ
Theo
gương Chúa Giêsu, người linh mục là con người của tha thứ. Ngài tha thứ cho những
bổn đạo nói xấu, chỉ trích, lên án mình. Ngài tha thứ cho nhiều hối nhân nơi
tòa giải tội. Ngài tha thứ cho những lầm lỗi, thiếu sót cho bà con đang làm việc
trong các hội đoàn. Đó là nét đẹp của lòng bao dung. Vì yêu thương con cái nên
cha mẹ sẵn sàng tha thứ, không chấp nhất những lỗi lầm, khuyết điểm của con. Vì
yêu thương đoàn chiên nên người linh mục luôn đón nhận tất cả vào vòng tay nhân
ái của người mục tử nhân lành.
Vì
vậy, nơi nét đẹp của tha thứ, mỗi Kitô hữu chúng ta còn khám phá ra nơi khuôn mặt
của mỗi linh mục sự hiền lành và phúc hậu. Nét đẹp ấy đã giúp nhiều hối nhân lấy
lại niềm tin yêu và cậy trông vào Thiên Chúa. Cả thế giới vô cùng cảm kích trước
nghĩa cử Đức cố Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã tới một nhà tù, thăm hỏi và tha
thứ cho người thanh niên bắn những phát súng để ám sát ngài. Phải chăng đó là
nghĩa cử xuất phát từ những gì Chúa Giêsu đã dạy và đã sống?
Nét đẹp của hy sinh
Làm
linh mục đòi hỏi phải có sự hy sinh. Hy sinh thời gian, sức khỏe; hy sinh những
phút thư giãn của bản thân để phục vụ nhu cầu tâm linh của nhiều bà con bổn đạo;
hy sinh sống đời độc thân không có vợ con để dành trọn thời gian và công việc
cho việc phục vụ Giáo hội và mọi người. Bởi vậy, nét đẹp của hy sinh được kết
nên bởi những từ bỏ trong đời linh mục. Người linh mục đúng nghĩa phải là một
con người của sự từ bỏ của cải vật chất, từ bỏ những quyến luyến của tình cảm,
của đam mê xác thịt, hay từ bỏ những cám dỗ quyền lực, danh vọng để sống đơn
sơ, thanh thoát và dấn thân cho sứ vụ mục tử.
Tình
yêu đòi hỏi phải có hy sinh. Hy sinh càng nhiều tình yêu càng có ý nghĩa và
đúng nghĩa. Tuy nhiên, ngày nay, tâm lý tự nhiên ai cũng sợ hy sinh và từ bỏ. Người
linh mục sợ hy sinh vì thấy lòng mình chưa thật sự từ bỏ dứt khoát những lôi cuốn
của sự đời. Người linh mục sợ cô đơn vì động lực dấn thân vì lòng yêu mến Chúa,
yêu mến Giáo hội chưa thật sự mạnh mẽ. Vì vậy, tận trong sâu thẳm cõi lòng, nhiều
linh mục vẫn chân nhận rằng mình cảm thấy cô đơn và đấu tranh với những phân mảnh
trái ngược nhau diễn ra trong tâm hồn như trong “Lời Kinh Chiều Chúa nhật”,
Linh mục Michel Quoit đã viết: “Lạy Chúa,
chiều nay chiều Chúa nhật, một mình con quỳ đây đối diện với ngọn đèn chầu, đối
diện với Thánh Thể Chúa. Giờ này, nhiều gia đình đang sum họp ăn uống, cười nói
vui vẻ bên nhau, còn con thì lặng lẽ âm thầm cầu nguyện với Chúa. Con bắt tay
nhiều người nhưng không giữ lại một bàn tay nào cho riêng mình. Con tiếp xúc với
nhiều trẻ con, nâng niu và vui đùa với chúng. Nhưng lạy Chúa, đó là những đứa
trẻ của người khác chứ không phải là của con. Con giơ tay ban phép lành xá tội
cho nhiều người, nhưng những tội đời của con thì chỉ có Chúa mới hiểu mà thôi…
Lạy Chúa, làm linh mục có những phút giây cô đơn rất thật như thế, nhưng con
tin rằng những phút giây ấy là cơ hội để con trắc nghiệm lại động lực ơn gọi dấn
thân trong sứ vụ đời mình.”
Tóm
lại, trong cuộc đời này cái gì cũng đều có hai mặt. Đời linh mục cũng vậy. Nhiều
bậc cha mẹ muốn con đi tu làm linh mục cho sướng cái thân, ra đời lăn lộn kiếm
tiền, vất vả khổ cực lắm! Nhưng họ đâu biết rằng, đằng sau những hào nhoáng,
sung sướng bên ngoài ấy, người linh mục hằng ngày phải chiến đấu với bản thân,
chiến đấu trong lời kinh, nguyện cầu. Làm linh mục có nhiều cái sướng nhưng khổ
đau cũng không phải là ít, thậm chí khổ nhiều hơn sướng. Thế nhưng, nhờ những
nét đẹp tâm linh, nét đẹp của sẻ chia, nét đẹp của tha thứ, hy sinh mà người
linh mục có thêm động lực tình yêu để sống trọn vẹn trong ơn gọi. Những nét đẹp
đời linh mục cho thấy Tin Mừng của Chúa Giêsu là Tin Mừng của niềm vui, của niềm
tin yêu và hy vọng cho thế giới hôm nay.
LM.
Nguyễn Tầm Thường, S.J