Sống đức tin _ giám mục nhặt rác

GIÁM MỤC NHẶT RÁC
Cách đây đã 2 ngày rồi nhưng tôi vẫn bị “ám ảnh” về một hình ảnh Giám mục lượm rác. Thú thực mà nói, là một kỹ sư vườn về lãnh vực tin học – điện tử, nói là kỹ sư vườn bởi vì tôi biết về nó dưới góc cạnh tự học và kinh nghiệm thu lượm được qua thời gian, chứ không phải có bằng cấp Đại Học hẳn hoi như người khác.
Tôi đi nhiều, biết nhiều nơi, nghe nhiều chuyện, đọc nhiều tin… đặc biệt trên internet, có lẽ không có trang nào mà tôi không vào được, cho dù bị bức tường lửa “firewall”. Tôi đã đọc nhiều bài viết về Giám mục Kon Tum, nhưng hôm lễ tại tượng đài Đức Mẹ ở Măng Đen ngày 9/12/2010 vừa qua làm tôi “hơi quá bị” ấn tượng.
Như hơn 4000 người khác về hành hương và tham dự thánh lễ mừng Đức Mẹ tại Măng Đen, huyện Kon Plông, tỉnh Kon Tum, tôi để ý mọi người đi lễ, họ thành tâm thiện chí đến mức tôi rung động con tim của mình, mặc dù tôi là kẻ lý luận, trái tim sắt đá. Họ thầm thĩ cầu nguyện, trước, trong và sau giờ lễ, họ van nài một điều gì đó với Mẹ.
 
Những tín hữu thành tâm thiện chí đã đành, trong số đó tôi thấy không ít là những người lương họ cũng rất thành tâm cầu nguyện, vì cách vái của họ không như người Công Giáo, tôi cũng thấy không ít công an chìm đang lấm lét theo dõi trong đám đông, nhìn họ ai không biết là công an, tóc tai đàng hoàng, quần jean, áo pull, có anh để lộ cả đôi vớ CA và giầy CA do Trung Quốc cung cấp.
Và giờ cao điểm về viếng Mẹ là thánh lễ, 10 giờ đoàn các cha, đức cha tiến ra bàn thờ; sau khi chào hỏi dân chúng như thường lệ, ngài căn dặn mấy điều có liên quan đến trật tự giao thông đi lại cẩn thật, chậm hết sức có thể để tránh xảy ra tai nạn đáng tiếc vì người đông mà khu đất qua hẹp (đã hơn 4 năm, chính quyền vẫn chưa cho đất). Ngài cũng mời gọi mỗi người hãy sống tinh thần yêu thương như Chúa dạy, nhất là noi gương Mẹ sống với người chung quanh, không phân biệt lương giáo, sắc tộc vì mọi người là anh em, con chung một Cha trên trời, cách đặc biệt sống tình huynh đệ như Mẹ đã sống, đã chia sẻ khi đi thăm chị họ Isave.
Thánh lễ kết thúc khoảng 11g30. Sau thánh lễ, tôi đi chụp vài tấm ảnh lưu niệm cho năm hành hương 2010 này, tôi chụp cảnh cộng đoàn hành hương dưới mọi góc nhìn, cảnh mà tôi cho là ấn tượng trong tập ảnh tôi là cảnh Giám mục lượm rác. Ấn tượng đến hôm nay mà vẫn còn “ấn tượng”, Ngài đi lượm rác trong khu “lễ đài”, khu ghề ngồi, vườn cây, rồi ra đường, đến bãi xe ôtô, vì quá ấn tượng, nên tôi theo dõi, chụp ảnh và xem Ngài lượm được bao lâu, thật không ngờ mãi đến 14giờ (tức là gần 3 tiếng Ngài miệt mài lượm rác), mọi người ra về gần hết, Ngài vẫn còn lượm rác. Tôi thấy một số người cũng lượm theo, còn rất đông khách hành hương được sống trong “văn hoá xả rác” thì đứng nhìn. Tôi cũng thuộc một trong số họ, tôi cũng thấy nghẹn lòng và mắc cỡ, nhưng chỉ lượm được vài rác rưởi quanh chỗ tôi đứng.
Thật là ấn tượng, sự việc này làm tôi nhớ lại cũng cách đây mấy năm, khi còn là sinh viên cao đẳng, tôi về tham dự ngày sinh viên truyền thống Giáo phận Kon Tum dịp Tết Nguyên Đán, sau thánh lễ, Đức Cha Micae cũng lượm rác như thế trong khuôn viên sinh viên sinh hoạt.
Tôi nghĩ ngợi miết, tại sao ban tổ chức không cầm micro kêu gọi mọi người cùng lượm? tại sao Đức Cha Micae không chỉ tay 5 ngón để con chiên lượm? Tôi trộm nghĩ nếu Ngài nói thì khoảng 5 phút là sạch sẽ. Nhưng không, Ngài đã làm 1 mình để nêu gương cho chúng ta tinh thần phục vụ, và hơn thế nữa dạy một bài học nhân bản “không xả rác” để sống văn minh vì người khác và vì môi trường.
Qua hình ảnh này, lại nằm trong Mùa Vọng, tôi nghe các Cha giảng, tôi nghĩ đến thứ rác rưởi lương tâm là tội lỗi của tôi, của mọi người, các mục tử đang đi lượm rác cho Chúa nơi mỗi giáo dân như tôi. Thế mà tôi và mọi người cứ hiên ngang xả rác tội mình ra, dám coi đó là bình thường khi lương tâm chai lì xả rác “tội”.
Hình ảnh người mục tử Giám Mục Kon Tum làm tôi nghĩ ngợi mãi, và cảm phục con người mục tử không chỉ nói mà làm, làm tận tâm tận lực, nêu cao gương phục vụ cho đoàn chiên.
 Nhà thờ Phương Nghĩa
Gia Lai, 11/12/2010
Kỹ sư vườn