AI KHÁT, HÃY ĐẾN VỚI
TÔI
Đặt Mình Thánh (mời quì)
(Hát một bài tôn thờ Thánh
Thể)
Lời dẫn
Khát là dấu hiệu cho biết
cơ thể chúng ta thiếu nước, thiếu nước nhiều thì khát nhiều, thiếu nhiều quá
thì nguy hiểm, và không có nước thì chết. Vì thế mà chữ khao khát được dùng để
diễn tả một nhu cầu không thể thiếu cho chúng ta.
Thể xác thì khát nước, còn
tâm hồn thì khát một lẽ sống. Lẽ sống là điều không thể thiếu cho một tâm hồn.
Một tâm hồn không thấy cần đến một lẽ sống là một tâm hồn đã chết, cũng như
người chết không còn khát nước nữa. Chính sự khao khát một lẽ sống giúp chúng
ta nhận ra được sức sống nơi tâm hồn mình.
Chúa là Tình yêu, là sự no
thỏa và hạnh phúc cho mọi loài Chúa dựng nên. Khao khát của Chúa là thấy mọi
loài được hạnh phúc, nhất là loài người. Thế mà đến những giây phút cuối cùng
trên thập giá, Chúa còn nói “Ta khát” vì còn biết bao người chưa biết tìm đến
Chúa là nguồn nước dồi dào cho sự sống của họ.
Lời Chúa (mời đứng)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô
theo thánh Gioan, (Ga 4,5-42)
Khi
ấy, Chúa Giêsu tới một thành gọi là Sykar thuộc xứ Samaria, gần phần đất Giacóp
đã cho con là Giuse, ở đó có giếng của Giacóp. Chúa Giêsu đi đường mệt, nên
ngồi nghỉ trên miệng giếng, lúc đó vào khoảng giờ thứ sáu.
Một
người đàn bà xứ Samaria đến xách nước, Chúa Giêsu bảo: "Xin bà cho tôi
uống nước" (lúc ấy, các môn đệ đã vào thành mua thức ăn). Người đàn bà
Samaria thưa lại: "Sao thế! Ông là người Do-thái mà lại xin nước uống với
tôi là người xứ Samaria?" (vì người Do-thái không giao thiệp gì với người
Samaria).
Chúa
Giêsu đáp: "Nếu bà nhận biết ơn của Thiên Chúa ban và ai là người đang nói
với bà: "Xin cho tôi uống nước", thì chắc bà sẽ xin Người, và Người
sẽ cho bà nước hằng sống".
Người
đàn bà nói: "Thưa Ngài, Ngài không có gì để múc, mà giếng thì sâu, vậy
Ngài lấy đâu ra nước? Phải chăng Ngài trọng hơn tổ phụ Giacóp chúng tôi, người
đã cho chúng tôi giếng này, và chính người đã uống nước giếng này cũng như các
con cái và đoàn súc vật của người?"
Chúa
Giêsu trả lời: "Ai uống nước giếng này sẽ còn khát, nhưng ai uống nước Ta
sẽ cho thì không bao giờ còn khát nữa, vì nước Ta cho ai thì nơi người ấy sẽ
trở thành mạch nước vọt đến sự sống đời đời". Người đàn bà thưa:
"Thưa Ngài, xin cho tôi nước đó để tôi chẳng còn khát, và khỏi phải đến
đây xách nước nữa".
Và
người đàn bà nói với Chúa Giêsu: "Thưa Ngài, tôi thấy rõ Ngài là một tiên
tri. Cha ông chúng tôi đã thờ trên núi này, còn các ông, các ông lại bảo: phải
thờ ở Giêrusalem". Chúa Giêsu đáp: "Hỡi bà, hãy tin Ta, vì đã đến giờ
người ta sẽ thờ phượng Chúa Cha, không phải ở trên núi này hay ở Giêrusalem.
Các người thờ Ðấng mà các người không biết, còn chúng tôi thờ Ðấng chúng tôi
biết, vì ơn cứu độ từ dân Do-thái mà đến. Nhưng đã đến giờ, và chính là lúc
này, những kẻ tôn thờ đích thực, sẽ thờ Chúa Cha trong tinh thần và chân lý, đó
chính là những người tôn thờ mà Chúa Cha muốn. Thiên Chúa là tinh thần, và
những kẻ tôn thờ Người, phải tôn thờ trong tinh thần và trong chân lý".
Người
đàn bà thưa: "Tôi biết Ðấng Messia mà người ta gọi là Kitô sẽ đến, và khi
đến, Người sẽ loan báo cho chúng tôi mọi sự". Chúa Giêsu bảo: "Ðấng
ấy chính là Ta, là người đang nói với bà đây".
Một
số đông người Samaria ở thành đó đã tin Người vì lời người đàn bà làm chứng.
Khi gặp Người, họ xin Người ở lại với họ. Và Người đã ở lại đó hai ngày, và vì
nghe chính lời Người giảng dạy, số những kẻ tin ở Người thêm đông hẳn, họ bảo
người đàn bà: "Giờ đây, không phải vì những lời chị kể mà chúng tôi tin,
nhưng chính chúng tôi đã được nghe lời Người và chúng tôi biết Người thật là
Ðấng Cứu Thế".
Đó là Lời Chúa.
Suy niệm (mời
ngồi)
Còn cần hơn cả nước cho thân xác là một
lẽ sống cho tâm hồn. Các vĩ nhân, anh hùng là những người có một lẽ sống cao
thượng. Dù có phải thiếu thốn trăm chiều, họ luôn sống trong hạnh phúc và thấy
mình được no thỏa; ngược lại, những người theo chủ nghĩa vị kỷ và hưởng thụ luôn
thấy mình thiếu thốn dù có được thụ hưởng gấp trăm người khác.
Họ có nhiều mà vẫn thấy còn thiếu, vì
chưa có được điều khao khát tự đáy lòng; và không thiếu những người có ít mà
vẫn thấy no thỏa vì họ đã gặp được điều lòng mình khao khát.
Khi nói với người phụ nữ Samaria: "Ai uống nước này, sẽ lại khát,”
Chúa nói về việc tôn thờ ngẫu tượng, tôn thờ xa hoa, quyền lực và tiền bạc… Những
thứ đó càng cho ăn thì càng đói.
Trong sứ điệp mùa chay 2014, ĐTC cho biết
sự khốn khổ thật sự trong cuộc sống là không có sự tin tưởng, tình liên đới, và
niềm hy vọng. Đó là những điều không được bảo đảm một chút nào khi cuộc sống
vật chất có dư giả đến đâu. Chỉ nơi tình yêu Chúa chúng ta mới tìm được sự no
thỏa cho mình, trong sự tin tưởng, trong tình liên đới và niềm hy vọng, như Chúa
đã hứa: “Còn ai uống nước tôi cho, sẽ
không bao giờ khát nữa. Và nước tôi cho sẽ trở thành nơi người ấy một mạch nước
vọt lên, đem lại sự sống đời đời."
Tin Mừng dạy chúng ta sống yêu thương nên
ĐTC Phanxicô gọi Tin Mừng là phương thuốc đích thực chống lại sự khốn khổ tinh
thần. "Nó hệ tại bước theo và bắt
chước Chúa Giêsu, Đấng đã đi đến với người nghèo và tội lỗi như người chăn
chiên đã đi tìm kiếm con chiên lạc, và Ngài đã đi tìm bằng tất cả tình yêu của
Ngài.”
Cầu nguyện (mời
quì)
Lạy Chúa Giêsu, chúng con tạ ơn Chúa đã dựng nên chúng con theo hình ảnh Chúa,
được chia sẻ sự sống và hạnh phúc của Chúa.
Trên bờ giếng Xy-kha, khát nước thì ít
mà khát sự sống nơi tâm hồn người ta rất nhiều nên Chúa đã vượt qua rào cản của
nghi lễ và tập tục để xin nước nơi một phụ nữ Samaria: "Chị
cho tôi xin chút nước uống!" Chúa
xin nước để nói với chị về cái khát của chị, một người đi tìm sự thỏa mãn nơi trần thế, tìm
hoài mà chưa gặp.
Chúa xin nước còn để nói với mọi người
về nước hằng sống Chúa mang đến: "Ai
uống nước này, sẽ lại khát. Còn ai uống nước tôi cho, sẽ không bao giờ khát
nữa. Và nước tôi cho sẽ trở thành nơi người ấy một mạch nước vọt lên, đem lại
sự sống đời đời."
Lạy Chúa, sự sống đời đời là nên một với
Chúa trong tình yêu. Sự hiện diện âm thầm của Chúa nơi đây chính là kiểu mẫu
tuyệt vời cho chúng con về đời sống yêu thương phục vụ, về sự sống không mất đi
và hết sức quí báu mà Chúa sẵn lòng cho chúng con.
Ngày nay chúng con nghe ra rả quảng cáo nhiều
về một hạnh phúc mà không cần đến Chúa, nhiều lắm, và không ít lần chúng con đi
tìm những hạnh phúc ấy, sống không Chúa, không tình yêu.
Thế gian hứa hẹn rất nhiều, nhưng “Kiếp phù sinh, tháng ngày vắn vỏi, tươi
thắm như cỏ nội hoa đồng, một cơn gió thoảng là xong, chốn xưa mình ở cũng
không biết mình.” (Tv 103,15-16)
Đúng thế, "Ai uống nước này, sẽ lại khát” cũng là cảm nghiệm của thánh
Augustinô khi chạy theo các thành đạt thế tục, tìm quyền lực, xa hoa và hưởng
thụ. Cuối cùng ngài phải tìm về Chúa, và gặp được hạnh phúc đích thực trong đời
phục vụ, yêu như Chúa yêu.
Xin cho chúng con có được cảm nghiệm của
thánh Augustinô về hạnh phúc thật đến từ tình yêu của Chúa, để cùng với thánh
nhân chúng con ca tụng và nài xin Chúa: “Lạy
Chúa, Chúa dựng nên con cho Chúa, vì thế mà lòng con còn thao thức khắc khoải
mãi cho đến khi được nghỉ yên trong Chúa.”
Hát: “Thành tâm thờ kính Chúa Giêsu suối mạch ân tình…”
Lm. HK